Đến Quebec năm đầu tiên đúng vào dịp Tết nên tôi được anh chị Cương- Mai dẫn đi ăn nhà hàng Tàu có tên là CANTON ở dưới phố. Đường đi thật quanh co nhất là vào mùa đông chả thế mà đến bây giờ tôi cũng chẳng biết ở khu nào nữa ..
Với lối trang trí hơi xập xệ và tối tối như những tiệm ăn bình dân nên chắc hẳn phải nấu ngon mới đông khách. Nghe nói ông chủ Tàu lấy vợ Còi để rồi chọn lập nghiệp nơi vùng giá rét. Tôi ngạc nhiên đọc menu bằng tiếng Việt viết tay với những món thông thường như bữa cơm gia đình.Thì ra là tác phẩm của một đàn anh sang trước nhớ món mẹ nấu năm xưa nên bày thành món cho bổn tiệm giúp các đàn em đỡ nhớ nhà ! Có món đậu hũ nhồi thịt hấp, món canh cải hay sà lách xoong nấu thịt nạc, rồi sườn kho mặn làm đầy đủ cho một bữa ăn sang trọng của các SV du học thời ấy. Tuy nhiên vì tiệm xa trường đại học không tiện cho những kẻ quanh năm đi bộ như chúng tôi nên đành liệt kê vào loại hang xa sỉ !
Khu chợ Ste-Foy và Laurier vì gần trường, được chúng tôi thăm viếng đều đặn hơn cả. Nơi đây có quán ăn Tàu tên Village Chinois mà chúng tôi thường chọn mỗi khi dạo phố mệt mỏi. Nói cho sang vậy thôi chứ chỉ dám ăn nhẹ món hoành thánh với áo bột dầy cộm bọc nhân thịt heo hắt ! Lâu lâu cảm thấy đời ngắn ngủi thì gọi mì xào giá, mì xào Quảng Đông hay cơm sườn bọc bột ngọt hơn mứt. Chê bai nhưng không còn lựa chọn nên vẫn phải ghé vào ..
Tỉnh Quebec thời đó chỉ có một tiệm chạp phô đồ Tàu thôi nên “tài tử gia nhân” tha hồ gặp nhau. Mà hàng hóa không nhiều nên muốn nấu ăn là phải biết chế biến !
Chúng tôi cũng nấu phở với thịt tái thịt nạm, bún bò Huế với chân giò heo cay tởn thần theo cách chỉ dạy rỉ tai nhau của những đầu bếp chưa từng nấu bếp ở VN. Nghe chị này tráng bánh cuốn bằng chảo, chị kia nấu bún thang mà giò lụa dùng tạm poulet farci cũng ngon khỏi chê.
Thời còn trẻ ăn gì cũng ngon miệng cả ! Rồi rau thơm chỉ có loại húng bạc hà được cho mà không biết hái ở đâu nữa. Món hột gà lộn nghe nói phải đến tận trại gà khai mua làm thí nghiệm thì họ mới bán ...
Có một năm chị Quý Trâm nhận đóng góp cho Kermesse Gastronomique nên huy động cả đám chị em Lacerte tham gia nấu nướng. Trong đó có món chả giò là đặc sản do chị T đảm trách nhưng chúng tôi bị chê vì cuốn cái dài cái ngắn không đều tay. Tuy nhiên món gỏi bắp cải với thịt gà luộc thì ai làm cũng được. Kết quả thành công ngoài sức tưởng tượng cho những kẻ vụng về như tôi !
Thỉnh thoảng tôi được theo chân người quen lên Montreal chơi thì cũng chỉ ghé vội vã mấy chợ Tàu và rồi chả biết mua gì hơn là vài chai nước mắm, mấy gói nấm đông cô !
Tài năng bếp núc khiêm tốn, cái khó bó cái khôn lại thời giờ eo hẹp nên khả năng đánh giá qua vị giác càng ngày càng giật lùi !
Bây giờ nghĩ lại tôi cũng thầm phục mình đã sống sót được từng đó năm ở Quebec. Kinh nghiệm ngày xưa cũng đóng góp ít nhiều cho cuộc đời nội trợ của tôi sau này nghĩa là không bao giờ mất nhiều thời gian cho bếp núc, và ăn gì rồi cũng xong ...
Mỹ Trang
Nói đến tiệm Canton theo tôi không thể không nhắc đến tên anh Phạm Cơ (người đã có công giúp ông chủ Canton "tạo dựng" lên một menu tiếng Việt thời đó). Hôm nào anh Phạm Cơ hứng xin cho chúng tôi một bài về tiệm Canton ! Trong kỳ họp mặt ở Laval lần cuối vừa qua, chúng tôi có cố đi tìm lại tiệm Canton này. Kết quả : tiệm không còn nữa mà người dân chung quanh rất ít người biết đến tiệm (chúng tôi có hỏi thăm vài người). Tiệm Canton này gắn bó rất nhiều với "hạnh phúc" của sinh viên VN tại Laval thời đó. NDVinh
RépondreSupprimer